Kiều Niệm Dao ngước lên nhìn anh: “Anh Phong, chào buổi sáng.”
Tống Thanh Phong khàn giọng nói: “Vợ, chào buổi sáng.”
Kiều Niệm Dao không vội rời khỏi lòng anh.
Tống Thanh Phong cũng không vội thức dậy, tham luyến phần ấm áp sáng sớm này.
Kiều Niệm Dao ôm anh, giọng mềm nhũn, giả vờ đáng thương nói: “Buổi sáng như này, em mong hai năm rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây