“Bác cũng không hiểu nổi cháu suy nghĩ thế nào nữa, để Hữu Minh đến nhà thì có gì không tốt? Bây giờ cháu không những tàn tật, mà còn không thể sinh con được nữa, cháu muốn vợ cháu trông cậy vào cái gì trong nửa đời còn lại đây?”
“Bây giờ con bé có thể ở bên cạnh chăm sóc cháu chu đáo như vậy, bác cũng biết con bé đã bỏ công bỏ sức, bác cũng khâm phục nó, nhưng người xưa có câu, hoa không nở trăm ngày, người không tốt ngàn ngày, mày thậm chí còn không thể sinh con, sau này nó có thể ở lại được sao?”
“Nhưng để Hữu Minh đến đây, để nó gánh vác gia đình thì khác, hai đứa là anh em họ, nó cũng có một nửa dòng máu của nhà mình, giúp cháu nối dõi tông đường thì có gì không tốt...”
“Trần Hữu Minh đâu? Sao anh ta không dám đến?”
Tống Thanh Phong không muốn nghe bà ta dài dòng, ngắt lời, anh đã không nhịn được muốn đánh người!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây