“Có phải ngốc không? Vợ anh ở đây mà anh không ăn, cứ phải làm khổ mình như vậy.” Kiều Niệm Dao trách móc.
Tống Thanh Phong không nói gì, anh cũng muốn cô, nhưng trong đầu luôn có một giọng nói ngăn cản anh, bảo anh đừng ích kỷ như vậy.
“Trễ rồi, ngủ đi.” Giọng Tống Thanh Phong vẫn còn mang theo chút khàn khàn quyến rũ.
Kiều Niệm Dao không quan tâm anh nữa, ngày mai còn phải đi làm, nên đi ngủ.
Gió đêm rất lớn, trong phòng cũng nghe thấy tiếng gió rít gào.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây