Kiều Niệm Dao nằm trong lòng anh, lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ của anh, giống như Điêu Thuyền dỗ dành Lữ Bố: “Đừng nói chúng ta có tiền, cho dù chúng ta không có tiền, em cũng sẽ không để anh chịu một chút ủy khuất nào, trên thế giới này, không ai đối xử với anh tốt hơn vợ anh đâu.”
“Anh biết.” Tống Thanh Phong ôm chặt vợ trong lòng.
Vợ, đương nhiên là người thân nhất.
Kiều Niệm Dao ôm lấy eo rắn chắc của anh: “Thanh Phong, từ năm đó anh cứu em lên từ sông, còn cho em một mái ấm, cả đời này em sẽ không tìm người thứ hai nữa, đừng nói anh còn bình an trở về, cho dù anh trở thành người thực vật bị đưa về, cả đời này, em cũng sẽ ở bên anh.”
Lời dỗ dành lặp đi lặp lại cũng chỉ có hai câu này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây