Chờ Thẩm Hạo đi rồi, Tô Hòa và mọi người suy nghĩ về cuộc đối thoại của hai người.
Nhưng nghĩ nửa ngày, cũng không nghĩ ra bên trong có thâm ý gì.
“Mọi người nói xem, rốt cuộc anh ta có ý gì? Đến nói với Chu Nhất Văn những lời này có ý nghĩa gì? Là muốn Chu Nhất Văn vì cảm động mà thừa nhận chính mình là người ra tay sao?”
Kỳ Dương lắc đầu, “Không rõ lắm, nhưng em luôn cảm thấy người như anh ta, làm việc gì cũng phải cân nhắc lợi ích được mất, không giống như không có mục đích gì.”
“Liệu có phải là giữa hai người có giao dịch gì đó, giao dịch được thực hiện thông qua mấy câu nói này không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây