“Anh biết suy nghĩ của em.”
Lâm Cảnh Ngạn nhìn Tô Hòa nói: “Nhưng chúng ta cho con cũng phải khiến con hiểu được, thiên hạ không có bữa trưa nào miễn phí, ngay cả con của mình cũng vậy, cho con biết cha mẹ không phải thứ con có thể lấy được, như vậy con mới biết quý trọng.”
Tô Hòa nghe xong bật cười, “Không ngờ anh nuôi con còn muốn hồi báo?”
“Hồi báo thì không đến mức, anh chỉ không muốn nuôi ra một tên bạch nhãn lang.”
Tô Hòa nghe xong lắc lắc đầu, “Em biết anh là có ý tứ gì, nhưng chúng còn nhỏ, bây giờ nói những thứ này còn sớm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây