Tô Hòa thở dài, đúng lúc này, cô nghe thấy tiếng Đại Hắc kêu meo meo bên cạnh, báo cho cô biết là nó vừa nhìn thấy Hồ Hạnh trong thôn.
Lúc này cô mới biết Hồ Hạnh vẫn chưa đi, chắc là vì biết không thể vào bằng cổng chính nên đã đi đường núi, luồn vào từ phía sau, nhưng vẫn bị người của đại đội Chu gia phát hiện, bây giờ đang bị đuổi ra.
Tô Hòa nghe vậy, trong lòng sốt ruột, cô nhìn Chu Đan Đan, nói: “Chị biết nhà em lo lắng điều gì, họ sợ danh tiếng của em bị ảnh hưởng nên mới không muốn em đứng ra làm chứng.
Nhưng em thử nghĩ xem, nếu lúc đó Hồ Đào không cứu em thì em sẽ thế nào?
Hôm nay cô ấy phải chịu kết cục như vậy cũng là vì cứu em, em nhẫn tâm nhìn người cứu mình vì mình mà chết sao?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây