Sau khi nhìn thấy là Tô Hòa, bà Chu hung hăng trừng mắt nhìn cô một cái, sau đó lại quay đầu nói với Đại Nha: “Thu hồi tâm tư nhỏ bé của cháu đi, cho rằng cố ý mặc rách tung toé để cho người khác đồng tình cháu có thể quản được bà sao?
Hừ, tuổi còn nhỏ, mà tâm nhãn lại không nhỏ, cháu thành thật một chút cho bà, cẩn thận bà bảo cha cháu đưa cháu về quê nhà!”
Đại Nha nghe xong sắc mặt trắng bệch, cả người run rẩy, hiển nhiên là bị dọa sợ.
Tô Hòa thấy thế thở dài một hơi, làm như chưa nhìn thấy đã về nhà.
Lúc về đến nhà còn đang suy nghĩ ý tứ trong lời nói của bà Chu, chẳng lẽ nói dáng vẻ trước đó của Đại Nha đều là giả vờ, chỉ là vì thu hoạch sự đồng tình của người khác?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây