Chờ sau khi Đại Nha đi rồi, thím Lưu liền cảm khái nói với Tô Hòa: “Đứa nhỏ Đại Nha kia quá hiểu chuyện, đứa nhỏ như vậy cũng sắp thành nha đầu nhà họ Chu rồi, việc gì cũng phải để con bé làm.
Trước đó còn nhìn thấy nhà họ Chu để cho đứa nhỏ như vậy bưng một chậu nước lớn, thật là, nếu không phải Đại Nha khí lực lớn, thật đúng là bưng không nổi.
Cháu nói xem nhà họ Chu rốt cuộc nghĩ như thế nào? Đại Nha nhỏ như vậy hiểu chuyện như vậy, trưởng thành khẳng định cũng hiếu thuận, sao không đối xử tốt với con bé, cứ như vậy mài giũa con bé!”
Tô Hòa nghe xong thở dài theo, không phát biểu ý kiến, đối với chuyện nhà người khác, cô cũng không tiện nói cái gì.
Thím Lưu hiển nhiên cũng nghĩ như vậy, phàn nàn hai câu thì không nói nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây