Chờ sau khi bé Dư cầm hộp cơm đi xa, thím Lưu mới thở dài giải thích với Tô Hòa: “Đó là con gái của nghiên cứu viên Chu và người vợ trước, trước đây lớn lên ở quê, năm nay mới lên đây.
Tội nghiệp con bé, đứa trẻ ngoan ngoãn như vậy mà bị họ hành hạ thành ra thế này, nghiên cứu viên Chu kia cũng vậy, dù sao đó cũng là con gái ruột của ông ta, sao có thể để mặc cho mẹ và vợ mới bắt nạt nó như thế chứ.”
Tô Hòa nghe xong cũng thấy thương cảm cho bé Dư, đứa nhỏ gầy gò như vậy, có thể thấy cuộc sống ở nhà họ Chu không hề tốt đẹp gì, nhưng dù sao đó cũng là chuyện nhà người ta, họ không tiện nói gì, dù sao thời buổi này, chỉ cần cho con cái ăn no mặc ấm, không để chúng chết đói đã là tốt lắm rồi.
Cho nên, họ cũng chỉ biết thở dài ngao ngán sau lưng mà thôi.
Mọi người đến khu hậu cần, Tô Hòa nhờ họ mua giúp một ít bánh kẹo, sữa bột các loại, phòng khi đói có thể ăn tạm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây