Bởi vì lúc này là giờ làm việc, trong khu tập thể không có nhiều người, cho nên sau khi đi ra ngoài cũng không có ai nhìn thấy bọn họ.
Ngược lại là dì Trịnh, lúc bọn họ ra khỏi cửa thì vội vàng chạy tới.
“Đồng chí công an, chờ chút!”
Tô Hòa quay đầu lại nhìn, chỉ thấy dì ấy có chút sốt ruột, trên mặt lộ vẻ lo lắng, nhìn cô nói: “Đồng chí công an, tôi vừa nghe nói Gia Bảo nhà chúng tôi đã bị bắt, vì sao vậy? Thằng bé không phải là kẻ giết người, đứa nhỏ đó tôi hiểu, nó sẽ không nói dối, cầu xin các đồng chí thả nó ra được không.”
Nói xong bà ấy muốn quỳ xuống.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây