Tô Hòa nghe xong gật đầu, cũng không có gì bất ngờ, cô lại nhìn sang đội trưởng Dư và mọi người, hỏi: “Chú Dư, mọi người còn gì bổ sung không ạ?”
Đội trưởng Dư lắc đầu: “Về cơ bản là không có, nhưng mà mấy cậu học sinh kia của Trịnh Gia Bảo mà mọi người nói, trước đó chúng tôi đã điều tra rồi, cũng không khác biệt lắm so với những gì cậu ta nói, lúc bọn họ uống rượu chia tay thì Trịnh Gia Bảo có hơi loạng choạng, nhưng vì ý thức vẫn còn tỉnh táo nên không ai đưa cậu ta về.”
Tô Hòa nghe xong gật đầu: “Vâng, nhưng mà đến lúc đó vẫn phải hỏi lại một lần nữa, tốt nhất là có thể biết được bọn họ đã chia tay lúc mấy giờ, xem có thời gian cụ thể hay không.”
Đội trưởng Dư lắc đầu: “Chuyện này chúng tôi cũng đã hỏi rồi, nhưng mà mấy cậu nhóc đó đều không có đồng hồ, lại còn uống rượu, cũng không nhớ rõ lắm, chỉ biết là lúc đó trời đã tối, trên đường cũng không có ai.”
Tô Hòa nhíu mày, vậy thì hơi khó làm rồi, nhưng mà dù nhìn thế nào thì hiện tại Trịnh Gia Bảo vẫn là người có hiềm nghi lớn nhất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây