Trong lòng Tô Hòa có chút tủi thân, buổi tối đợi sau khi Nguyên Nguyên ngủ, cô nhịn không được hỏi Lâm Cảnh Ngạn: “Anh nói xem em dành thời gian cho Nguyên Nguyên có phải là quá ít không?”
Lâm Cảnh Ngạn nghi hoặc, “Không có mà, chẳng phải chúng ta đều như nhau sao?”
“Nhưng em luôn cảm thấy Nguyên Nguyên không thân thiết gì với em.”
Lâm Cảnh Ngạn nghe vậy lại nhìn cô một cái, hình như đã hiểu ra điều gì đó.
“Em nghĩ nhiều rồi, Nguyên Nguyên còn nhỏ, ai chơi với con nhiều thì con sẽ thân thiết với người đó hơn, chuyện này cũng bình thường, trẻ con đều như vậy, đợi con lớn hơn một chút là sẽ tốt thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây