Tô Hòa thấy vậy liền cười, trêu chọc: “Thạch Đầu đừng lo lắng, dù chị không ở đây nữa thì vẫn là người nhà của cậu, chú Liêu không dám bắt nạt cậu đâu.”
Lời vừa dứt, mọi người đều phá lên cười, chú Liêu dở khóc dở cười: “Nó là con rể tôi, sao tôi có thể bắt nạt nó được chứ?”
Tô Thạch Đầu vội vàng lau nước mắt, xua tay lia lịa: “Không, không có, em chỉ là không nỡ xa chị.”
Thật ra mọi người đều hiểu tâm trạng của anh ta, anh ta từ nhỏ đã sống khổ cực, nhờ có Tô Hòa mới có được ngày hôm nay, anh ta luôn coi cô như chị gái ruột của mình, khó tránh khỏi có chút dựa dẫm, vì vậy mọi người đều thông cảm.
Tô Hòa thấy vậy mỉm cười nói: “Yên tâm đi, chị cũng không phải đi đâu xa, vẫn ở Bắc Kinh, hơn nữa nhà chị ở đâu cậu cũng biết, sau này dẫn vợ con đến nhà chơi thường xuyên nhé,
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây