Tống Hương Ngọc nhìn bố trí trong phòng, trong mắt lộ ra hoài niệm.
“Nhã Nhã khi còn bé được chúng tôi cưng chiều nên có chút đỏng đảnh, thích màu hồng liền muốn bố trí gian phòng thành màu hồng nhạt.
Nhưng màu sắc sáng như vậy cộng thêm lúc đó trong nước rất khó mua, rất nhiều đều là chúng tôi mua ở cửa hàng Hữu nghị, sau khi bố trí xong, Nhã Nhã thích không chịu nổi, còn đặc biệt gọi các bạn nhỏ tới tham quan.
Nhưng từ đó về sau, những đứa trẻ đó dần dần rời xa con bé, con bé không hiểu tại sao lại như vậy, nhưng sau đó tính cách của con bé thay đổi không ít, cũng không còn cởi mở như trước, thoạt nhìn lạnh nhạt hơn nhiều, nhưng đối xử với bạn bè vẫn rất tốt, là một đứa trẻ tâm địa thiện lương.”
Tô Hòa không biết tại sao bà lại nói những thứ này với mình, nhưng cũng chỉ im lặng lắng nghe mà không cắt ngang.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây