“Đúng rồi, vừa rồi em nói đến lần đầu tiên chúng ta gặp mặt, em nghĩ là ở nhà hàng quốc doanh sao?” Lâm Cảnh Ngạn đột nhiên nhớ ra điều gì đó liền hỏi.
“Chứ không thì sao? Chẳng lẽ trước đó chúng ta đã gặp nhau rồi?” Tô Hòa cố gắng lục lại trí nhớ, chẳng lẽ cô nhớ nhầm?
Lâm Cảnh Ngạn mỉm cười, “Quả thực là đã gặp rồi, nhưng có lẽ em không nhớ đâu.”
“Ồ? Lúc nào vậy?”
“Hình như là vào tháng mười một năm ngoái, lúc đó anh và sư phụ được mời tham gia một nhiệm vụ gấp, khi tài xế đến đón bọn anh suýt chút nữa đụng phải người, lúc đó anh nhìn thấy em, lúc đó phản ứng của em rất nhanh.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây