Lâm Cảnh Ngạn thấy thế liền nắm tay cô, lấy khăn tay lau khóe mắt cho cô, an ủi: “Đừng buồn, sau này nghỉ anh sẽ thường đưa em về thăm mọi người.”
Tô Hòa nghe xong gật đầu, lúc này cô lại có chút ngại ngùng, dù sao trong xe không chỉ có hai người, phía trước còn có người lái xe, vì thế cô nhìn anh, ra hiệu cho anh buông tay.
Nhưng Lâm Cảnh Ngạn lại cười nói: “Không sao, anh ấy là anh em của anh, trước đó anh đã muốn giới thiệu với em rồi, nhưng anh ấy khá bận, vẫn chưa có thời gian.”
Người phía trước nghe thấy liền lên tiếng: “Chào em dâu, anh là Trình Ngôn, anh em cùng đại viện với Lâm Cảnh Ngạn.”
Tô Hòa nghe vậy vội vàng chào hỏi: “Chào anh Trình.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây