Cô vừa nói như vậy, người khác cũng đoán được, lập tức sắc mặt trắng bệch, không ít người còn phát ra tiếng nôn khan, nhưng xét cho cùng là đàn ông, so với Tô Hòa nhẫn nại mạnh hơn chút, chưa phun ra.
Chờ mọi người bình tĩnh lại, sắc mặt của đội trưởng Dư mới khó coi nói: “Ý của cháu là, sau khi Phùng Kiến Quốc biết cha ruột chết rồi còn bị..., vì thế có động cơ, giết Phùng Vĩ Khôn?”
Tô Hòa gật gật đầu, “Bà Phùng trước khi chết đã hồ đồ rồi, lại thích nói mê sảng, không cẩn thận nói ra cái gì bị ông ta nghe được cũng bình thường.
Cho nên ông ta mới nổi giận đùng đùng rời khỏi, sau đó lại trở về có thể là vì ẩn nấp, tìm thời cơ thích hợp nhất.”
Tôn Đại Hải nghe xong cũng gật đầu: “Không phải không có khả năng, đợi lát nữa tôi thẩm vấn một lần, bây giờ đã biết nghi là có động cơ, cũng không tin không cạy được miệng của ông ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây