Cao hứng qua đi, Lâm Cảnh Ngạn lại vội vàng hỏi: “Vậy khi nào anh đến nhà em cầu hôn? Ngày mai có thể chứ?”
Tô Hòa nghe vậy nháy mắt từ trong cảm xúc kích động trở về hiện thực, “Quá nhanh! Em còn chưa nói với trong nhà, bọn họ cũng chưa có chuẩn bị gì, lần sau đi.”
“Vậy được rồi.” Lâm Cảnh Ngạn mặc dù có chút thất vọng, nhưng vẫn đồng ý.
Vì phòng ngừa anh có ý niệm gì nữa, Tô Hòa vội vàng khoát tay nói lời từ biệt với anh.
Mãi đến khi xe buýt lái đi, không còn thấy bóng dáng Lâm Cảnh Ngạn nữa, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây