Sáng sớm hôm sau, Tô Hòa đã dậy sớm.
Đầu tiên, cô dựa theo dáng vẻ của nguyên chủ trong trí nhớ, đánh một bộ quyền ở trong sân, chờ thân thể nóng lên, mới nói với bà nội Tô về dự định của mình.
Bà nội Tô nghe xong liền nhíu mày khuyên nhủ: “Hòa à, chuyện công việc con đừng vội, hôm nay bà sẽ bảo thôn trưởng giúp hỏi thăm một chút, con không đầu không đuôi thế này, tự mình tìm làm sao được?”
Khoảng thời gian trước, bà nội Tô nhìn ra Tô Hòa trong lòng sốt ruột, cho nên cứ để cô tự đi tìm, nhưng trong lòng không ôm hy vọng gì, trên thực tế cũng thế, quả nhiên cô không tìm được.
Bà vốn tưởng rằng qua lâu như vậy, Tô Hòa đã từ bỏ rồi, không nghĩ tới con bé vẫn còn nghĩ đến chuyện này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây