Lương Ngộ Tắc tò mò đến cực điểm: “Này, tôi đã mời người ta đến công ty rồi đấy. Một lát nữa anh đi với tôi xem thế nào. Tôi muốn xem cô yêu tinh nào mà gan lớn như vậy, dám làm cậu chủ Trần nhà chúng ta say mê đến mức hồn xiêu phách lạc rồi còn bỏ trốn, để anh tìm suốt nửa năm trời.”
“Không đi.” Trần Yến Bắc lạnh lùng đáp. “Với lại, chuyện tìm người cứ dừng lại đã.”
“Sao cơ?” Lương Ngộ Tắc trợn tròn mắt. “Anh không tìm nữa à? Chẳng lẽ anh tự tìm được rồi?”
Ngón tay Trần Yến Bắc gõ nhẹ hai cái lên tay vịn của chiếc xe lăn, giọng điệu đầy ẩn ý: “Còn chưa xác định.”
Lương Ngộ Tắc chậc một tiếng: “Tôi đã vất vả tìm bao lâu, đến lúc đó nhớ dẫn chị dâu đến gặp tôi một lần đấy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây