“Hơn nữa, tôi là người của bên nhà cũ, muốn đuổi tôi cũng phải do bên đó lên tiếng...”
Ông ta định nói thêm mấy câu xúc phạm Giang Dao là “đồ nhà quê”, nhưng ánh mắt lạnh lùng của vệ sĩ bên cạnh khiến anh ta nuốt những lời đó vào bụng.
Giang Dao bật cười vì tức. Đây là muốn lấy danh nhà cũ ra để uy hiếp cô sao?
“Không cần nói đến bữa cơm tối nay. Chỉ riêng chuyện ông ăn cắp nguyên liệu của chủ nhà, còn tráo đổi đồ kém chất lượng, nếu làm ầm lên với bên nhà cũ, ông cũng chẳng có lý do gì đâu.”
Giang Dao liếc mắt ra hiệu cho chị An, ngay sau đó, một người giúp việc đang trốn ở chân cầu thang bước tới, tay bưng một đĩa cua xào.
“Mợ chủ, món này được tìm thấy trong phòng của Liêu Chí Cương, bên cạnh còn có nửa chai rượu vang đỏ.”
“Chai rượu này lúc tôi dọn dẹp hầm rượu có thấy, năm sản xuất giống hệt chai kia!”
Chiếc đĩa đầy ắp chân cua hoàng đế to béo tương phản rõ ràng với những chân cua khô queo mà Trần Yến Bắc phải ăn lúc tối. Mặt Liêu Chí Cương đỏ tới tận mang tai, không nói được lời nào.
Trong khi đó, chị An và người giúp việc đều giận dữ lườm ông ta.
Hừ, đúng là biết hưởng thụ, dám lén lút mở tiệc riêng trong phòng!
Giang Dao chọc thẳng vào điểm yếu: “Ông ăn bớt nguyên liệu đắt đỏ như cua hoàng đế để dùng riêng, rồi mang cua sông rẻ tiền phục vụ chủ nhà, vậy mà còn không thể đuổi ông sao?”
“Giờ ông còn muốn làm ầm lên với bên nhà cũ, ông có lý do gì không?”
“Bây giờ có thể thu dọn đồ đạc mà đi chưa?”
Giang Dao nhếch môi cười, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng không chút nể nang.
“Cô, cô!” Bị bắt quả tang ngay tại chỗ và bị Giang Dao làm mất mặt, Liêu Chí Cương không thể chịu đựng được, quay đầu chạy xuống lầu, miệng vẫn không quên lẩm bẩm: “Hừ! Đồ nhà quê tự cho mình là mợ chủ! Tôi sẽ về nhà cũ mách phu nhân!”
Giang Dao chẳng hề sợ ông ta về mách, cô chỉ sợ ông ta không đi.
Cô muốn biết, ai mới là kẻ đứng sau hãm hại vị hôn phu của mình.
Vị hôn phu?
Giang Dao giật mình, chưa gì mà cô đã bắt đầu cùng Trần Yến Bắc đồng lòng đối phó kẻ thù rồi sao?
Trong phòng ngủ.
Mọi chuyện vừa xảy ra, Trần Yến Bắc ở trong phòng đã nghe hết từ đầu đến cuối.
Anh không ngờ người đầu tiên đứng ra bênh vực mình lại chính là vị hôn thê vừa gặp mặt.
Cũng không ngờ một cô gái trông có vẻ yếu đuối, điệu đà lại có thể quyết đoán và mạnh mẽ như vậy.