[Tn 80] Xuyên Thành Vị Hôn Thê Đại Lục Của Đại Lão Hồng Kông

Chương 21: Kéo người đệm lưng 3

Chương Trước Chương Tiếp

“Cô phải chết! Cô phải chết!”

“Chỉ khi cô chết rồi, tôi mới có thể sống tốt!”

Cú đá này, Giang Tĩnh dùng toàn bộ sức lực.

Tuy nhiên, Giang Dao hành động còn nhanh hơn.

Cô buông một tay đang bám lan can thuyền, chộp lấy cổ chân đang đá tới của Giang Tĩnh, rồi mạnh mẽ kéo xuống.

“Chị à, nếu chết thì cũng phải kéo người theo chôn cùng chứ.”

Giọng nói của Giang Dao nhẹ nhàng nhưng lạnh lẽo, như vọng về từ địa ngục.

Giang Tĩnh trợn to mắt đầy kinh ngạc, chưa kịp phản ứng đã bị lực kéo dưới chân lôi xuống biển.

“Ùm——”

Nước biển đen kịt như con quái vật không hình thù, nuốt chửng cô ta trong chớp mắt.

Còn bàn tay Giang Dao đang bám trên lan can thuyền cũng không chịu nổi nữa, cả người ngã xuống biển.

Nhưng ở thắt lưng cô đã sớm buộc một sợi dây an toàn to bằng cánh tay.

Đầu dây còn lại được móc kim loại cố định vào lan can thuyền. Sau khi rơi xuống biển, cô kéo dây và quay trở lại thuyền.

Việc cố ý dẫn dụ Giang Tĩnh nói nhiều như vậy, một phần là để giải đáp thắc mắc cho nguyên chủ, phần khác là tranh thủ thời gian lấy dây an toàn từ không gian.

Trong buồng lái.

A Tổ vẫn chăm chú lái thuyền, không hề hay biết chuyện gì xảy ra ở đuôi thuyền do tiếng động cơ quá lớn.

Thấy Giang Dao quấn chăn, người ướt sũng bước vào, ông ta ngạc nhiên hỏi: “Sao thế? Ngã xuống biển à?”

Ông ta nhìn ra phía sau, “Ơ, chị cô đâu rồi?”

Gương mặt Giang Dao tái nhợt lắc đầu.

Thấy dáng vẻ này, A Tổ tự động suy đoán: “Có phải chị cô vô ý rơi xuống biển không?”

Người chết khi vượt biên không phải chuyện hiếm, làm nghề này lâu rồi nên ông ta không lạ.

Giang Dao thuận theo lời ông ta, khẽ gật đầu.

“Thôi, nén đau mà vượt qua nhé.” A Tổ vỗ vai cô an ủi, nhưng người đã chết rồi, có vài chuyện không cần phải giấu nữa.

“Thật ra từ lúc từ thành phố Giang đến Quảng Đông, chị cô đã luôn lén để lại ký hiệu mỗi lần các cô dừng xe nghỉ chân.”

“Anh Hoa phát hiện ra, nhưng không làm chị cô hoảng loạn, chỉ âm thầm xóa các ký hiệu đó. Nếu không, ngày đầu cô đến Quảng Đông, công an đã tới gõ cửa rồi.”

“Anh Hoa sợ ảnh hưởng đến tình cảm chị em các cô nên không nói gì.”

Nghe vậy, Giang Dao không mấy bất ngờ.

Thực ra ngay từ đêm đào vàng, khi nghe tiếng động bên ngoài tường nhà họ Triệu, cô đã nghi ngờ lời dặn dò của ông nội lúc lâm chung đã bị người khác nghe lén.

Bởi lẽ xung quanh nhà tổ của nhà họ Triệu không có gia đình nào khác, rất ít người đi ngang qua nơi đó.

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)