Trong nhà.
Vương Tiểu Hồng dụi mắt ngái ngủ, mở cửa, nhìn rõ hai chị em đứng trước mặt thì trợn tròn mắt: “Dao Dao, sao cậu lại đến đây?”
Giang Dao kể lại việc mình bị nhà họ Giang ép cưới một cách chi tiết.
Nghe xong, Vương Tiểu Hồng lập tức tỉnh táo hơn một nửa.
Trời ơi!
“Ông bác nhà cậu thật quá đáng, lại dám nghĩ cách dùng thuốc để ép cậu gả cho Triệu Trường Phong?!”
“Dao Dao, may mà cậu chạy thoát được, để mình nói cho cậu nghe, cái nhà họ Triệu kia cũng là một đám lòng dạ đen tối, thối nát đến tận xương!”
Vương Tiểu Hồng phẫn nộ, cô ấy hiểu rõ đám người này hiểm độc đến mức nào.
“Cậu có nhớ chị họ của mình lấy chồng ở thành phố không? Bạn của chị ấy từng qua mai mối mà quen biết Triệu Trường Phong, mới quen mấy ngày đã bị anh ta nửa dụ dỗ nửa ép buộc ngủ với anh ta. Khi bụng to lên, nhà họ Triệu chẳng hề nhắc đến chuyện cưới xin, ngược lại còn lấy lý do hai người không hợp mà đá người ta! Cô gái không chịu nổi, nhảy sông tự vẫn, một mạng người cứ thế mà mất. Nhưng không hiểu nhà họ Triệu dùng cách nào, gia đình cô gái đó không dám hé răng nửa lời.”
Giang Dao lúc này mới biết, cô bạn học bị nhốt vào bệnh viện tâm thần kia không phải trường hợp duy nhất.
Nhà họ Triệu còn từng làm những chuyện ghê tởm tương tự.
Không được, cô phải mau chóng đi Hồng Kông!
“Tiểu Hồng, nhà họ Triệu ở thành phố Giang rất có quyền thế, cậu của Triệu Trường Phong còn là cục trưởng cục công an. Lần này mình trốn ra, tuyệt đối không thể để họ Triệu tìm được. Mình muốn trốn sang Hồng Kông!”
Giang Dao nói ra dự định của mình.
“Hồng Kông?” Với Vương Tiểu Hồng, nơi đó chẳng khác nào một thế giới khác, quá xa xôi.
Thế nhưng Giang Dao lại vô cùng kiên định: “Đúng, Hồng Kông! Tiểu Hồng, cậu có thể nhờ cậu của cậu giúp được không? Mình muốn đi nhờ xe của cậu để đến Quảng Đông.”
Vương Tiểu Hồng lập tức hiểu ra.
Phải rồi! Cậu của cô ấy đang chạy tuyến đường đến Quảng Đông, vừa hay có thể đưa Dao Dao đi.
“Dao Dao, cậu đến đúng lúc thật đấy. Cậu mình chuẩn bị khởi hành lúc 4 giờ sáng, nếu cậu đến muộn chút nữa là không kịp rồi. Cậu ở đây chờ mình, để mình gọi cậu ra.”
Cậu của Vương Tiểu Hồng là tài xế xe tải đường dài, thường xuyên khởi hành vào lúc nửa đêm.
Giờ giấc ngủ nghỉ cũng khác hẳn người thường.
Lúc này, ông ấy đã tranh thủ chợp mắt được một lúc.
Chẳng bao lâu sau, Vương Tiểu Hồng dẫn theo một người đàn ông trung niên có dáng vẻ thật thà bước ra.