"Nhưng anh bảo bọn họ chia nhóm tới đi, mặc dù quán của em bây giờ đã mở rộng, nhưng đơn vị nhiều người như vậy, có lẽ khả năng cao không ngồi đủ." Sau khi vui mừng, Diệp Mộc Tê khôi phục lại một chút lý trí.
"Được." Dung Cảnh Thần ôm cô gật đầu, nhìn nụ cười của Diệp Mộc Tê, anh cũng khẽ cười theo.
Diệp Mộc Tê đẩy anh ra, đổ dầu vào trong nồi, chuẩn bị bắt đầu xào rau cải ăn cơm.
Sáng sớm thứ bảy, Diệp Mộc Tê trời còn chưa sáng đã dậy, dậy còn sớm hơn Dung Cảnh Thần.
"Sao dậy sớm vậy?" Dung Cảnh Thần nhìn sắc trời, lại kéo vợ vào trong lòng ôm.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây