Cho dù có vấn đề gì, đó cũng là vấn đề của ba tên bắt cóc kia.
Hai người ăn bữa đêm, Dung Cảnh Thần cầm chén đi rửa, Diệp Mộc Tê về phòng trước nằm vào trong chăn.
Mệt mỏi một ngày, lại trải qua một trận bắt cóc, khi chạm đến giường mềm mại, Diệp Mộc Tê không nhịn được nằm úp lên trên đó, đột nhiên cảm thấy hạnh phúc.
Dung Cảnh Thần tới, nằm vào rồi ôm Diệp Mộc Tê vào trong ngực, mặc dù bình thường cũng ngủ như vậy, nhưng hôm nay Dung Cảnh Thần ôm cô cực kỳ chặt. đôi tay kia cứ như kềm sắt giam cầm lấy eo cô.
"Dung Cảnh Thần, em sắp không thở nổi rồi." Diệp Mộc Tê vừa nói vừa đưa tay kéo cánh tay ôm eo cô của Dung Cảnh Thần.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây