Hai hòn gạch bay tới như vậy khiến Cường Tử không thể không lùi bước, gã chỉ đành xoay người tránh sang một bên, để cho hai cục gạch kia bay ra ngoài trước đã.
Nhưng chính vào lúc này, ngoài hai cục gạch liền nhau bay qua cửa kho thì còn có Diệp Mộc Tê và Dương Lệ Văn cũng cùng nhau lao ra ngoài.
Hai người giống như hai mũi tên vừa rời khỏi cánh cung, tốc độ di chuyển cực nhanh.
Trương Nhân nhìn bóng lưng lao đi như bay của hai người họ, cuối cùng mới kịp phản ứng lại từ trong sự mơ màng khi bị người ta đập gạch vào đầu ban nãy, gã ta sờ sờ nơi cái trán đang sưng đau của mình, sau đó vội vàng đuổi theo.
"Mẹ nó chứ, Cường Tử, cậu còn ngẩn người ra đó làm gì? Mau đuổi theo a!"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây