"Chỉ cần bây giờ anh thả chúng tôi đi thì tôi có thể cam đoan với anh rằng chúng tôi sẽ coi như chuyện ngày hôm nay chưa bao giờ xảy ra, sẽ không truy cứu nữa. Chỉ cần anh thả chúng tôi đi thì anh sẽ không phải gánh chịu bất kỳ hậu quả gì."
Hiển nhiên là Cẩu Đản hơi sợ hãi, ngạc nhiên nhìn hai người.
"Không được, tôi phải chờ anh Nhân về rồi hỏi anh ấy!" Cẩu Đản suy nghĩ một hồi, vẫn không nghĩ ra nhưng cũng không dám trực tiếp thả cô đi.
"Này..." Diệp Mộc Tê muốn gọi cản gã ta lại, nhưng Cẩu Đản chạy rất nhanh, không bị lừa mà thả các cô ra.
Nhưng chiếc khăn trong miệng cuối cùng cũng đã được lấy ra nên ít nhất miệng của cô cũng không còn khó chịu nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây