Xoa như vậy khoảng một giờ, về sau, Diệp Mộc Tê đã đau đến chết lặng, cũng mắng không nổi nữa, đến khi Dung Cảnh Thần ngừng lại, buông chân bị giam cầm của mình ra, Diệp Mộc Tê lập tức rút chân về, khóc thút thít mang dép vào rồi chạy vào trong phòng.
Vừa rồi Dung Cảnh Thần ra tay không lưu tình, làm cô đau khóc cũng không dừng tay, lúc này cô còn ghi thù đấy.
Ngày mai không cho anh ăn thịt.
"Chờ đã." Dung Cảnh Thần thấy cô định đi, gọi cô lại.
Diệp Mộc Tê theo bản năng ôm mắt cá chân bị thương của mình, lò cò nhảy về sau, lập tức kéo ra khoảng cách với Dung Cảnh Thần, ánh mắt phòng bị.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây