Thấy cô còn có tâm trạng quan tâm đến mèo của mình Tề Thanh nhướng mày:
“Tuy con mèo này bị thương nặng, nhưng điều trị dễ dàng. Chiều nay cho nó tiến vào khoang chữa trị điều trị thêm hai tiếng, sáng mai là có thể chạy nhảy như thường. Còn cô, tay suýt chút nữa là mất. Dù có dùng khoang chữa trị điều trị, ít nhất cũng phải một tuần mới khỏi. Đây là còn trong điều kiện hồi phục tốt đấy.”
“Vết thương không đau sao?”
“Đau, có thuốc giảm đau không?” Diệp Mộ nhìn cô.
Tề Thanh hừ cười một tiếng: “Muốn thuốc giảm đau ở trường quân sự? Bớt mơ mộng hão huyền đi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây