Diệp Mộ trong cơn mơ cảm thấy nóng, liền kéo chăn mỏng trên người ra, Tống Yến Châu tiến lên kéo lại đắp lên bụng cô.
“Xin lỗi.”
Vì đã mở thư của cô để xin lỗi cô.
Diệp Mộ mơ hồ nhận ra có người bên cạnh đang nói chuyện, khẽ ừ một tiếng, mang theo chút nghi ngờ, không nghe kỹ thì gần như không nghe thấy, Tống Yến Châu nghe thấy, anh mím môi nói: “Ngủ đi.”
Nhìn cô ngủ say trở lại, Tống Yến Châu cầm thư ra ngoài, anh vẫn khóa cửa, nhưng lên lầu tìm Triệu Niệm Hỉ, nói chuyện mua thịt, cũng nói chuyện Diệp Mộ đang ngủ, nhờ chị ấy nửa tiếng nữa xuống tắt quạt.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây