Nhưng cô chỉ nhìn Triệu Niệm Hỉ một cái, không trả lời cô ấy, tận tụy đóng vai người tự kỷ, quay người chạy đến sau lưng Tống Yến Châu, lén nắm lấy thắt lưng anh và nói rất nhỏ: “Đồ ăn.”
Cơ thể Tống Yến Châu cứng đờ, có chút không tự nhiên nắm lấy tay cô kéo khỏi thắt lưng của mình.
Triệu Niệm Hỉ hơi không vui vì Diệp Mộ bỏ chạy thẳng, nhưng lại không tiện nói, Tống Yến Châu kéo hết cửa ra, trước tiên giải thích thay Diệp Mộ: “Chị dâu, Diệp Mộ hơi tự kỷ, còn chưa quen giao tiếp với người khác.”
Tống Yến Châu đã giải thích rồi, huống chi cũng không phải chuyện gì to tát, Triệu Niệm Hỉ cũng không để trong lòng, hơn nữa hôm nay cô ấy không phải đến để gây chuyện.
Cô ấy bưng một bát đồ xào trên tay đi vào: “Em xem em này, lấy vợ rồi mà vẫn phải đi ăn ở căng tin, hôm nay chị dâu xào thịt, cố ý mang đến cho hai vợ chồng em một ít.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây