Mặc dù giọng điệu vẫn có vẻ khá lạnh lùng giống như vừa rồi, nhưng đổi cách xưng hô nên lời nói này dường như không còn bá đạo như vừa rồi nữa.
Diệp Mộ nói: “Ông Hứa và những người khác đều biết, không nguy hiểm đến vậy đâu. Chỉ chạy chậm vài mét thôi, giống như tốc độ rùa bò.”
Cuối cùng, Diệp Mộ và Tống Yến Châu vẫn vào khoang máy bay ngay trước ánh mắt vô hồn của Thẩm Nham Chi.
Tống Yến Châu liếc nhìn anh ấy mà giả vờ không thấy, giả vờ quên rằng Thẩm Nham Chi là người được phái xuống từ cấp trên chịu trách nhiệm về sự an toàn của Diệp Mộ.
Lần này anh phải tự mình đi theo bên cạnh Diệp Mộ mới có thể an tâm hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây