Nhưng cũng có thể nhìn ra được trên người cô có vài phần khí chất đặc biệt của người trí thức, cộng thêm dung mạo như tranh vẽ trước mắt, khiến Hứa Như Lâm nhớ đến cụm từ mỹ nhân như ngọc.
Ánh mắt cô tuy bình tĩnh và hời hợt, nhưng chỉ nhìn thoáng qua lại có cảm giác không thể đánh giá hết được, không thể nhìn thấu ngay trong nháy mắt, rất khác biệt so với những người từng đến trạm xá.
Không phải người đơn giản, trong quân đội còn có người như vậy sao?
Hứa Như Lâm đứng ở cửa, Diệp Mộ đã đi đến trước mặt anh ấy và mở lời nói:
“Anh tìm tôi có việc gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây