Những lời Diệp Mộ nói, ngay cả Nghiêm Hồng Cường và Chương Đức Quân nghe thấy cũng cảm thấy kỳ diệu, huống chi là Diệp Vãn Sinh.
Anh ta ngẩn người, một lúc lâu sau mới kinh ngạc nhìn Diệp Mộ, hỏi: “Em nói là do em nghiên cứu ư?”
Diệp Mộ gật đầu, nói: “Anh, anh không nghe nhầm đâu.”
Sau đó cô lo Diệp Vãn Sinh nghi ngờ, nên bèn tỏ ra vài phần ngây thơ và đơn thuần trên mặt: “Anh, chẳng phải anh nói là tin em ư? Tại sao lại tỏ vẻ không tin thế?”
Lời này nghe có vẻ hơi tủi thân, Diệp Vãn Sinh vội vàng điều chỉnh lại cảm xúc của mình rồi an ủi: “Mộ Mộ, không phải anh không tin em, chỉ là quá kinh ngạc, anh không ngờ loại thuốc lợi hại như vậy lại là do em nghiên cứu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây