“Hai anh đã đến quân đội tìm người, chưa biết chừng còn có thể đi nhờ xe của quân đội, như vậy cũng không cần dùng đến xe bò của ông bác này nữa.”
Vừa nói, ông bác vừa giơ tay về phía chiếc xe phía sau, hét lên một tiếng.
Nếu là chở người bình thường, đương nhiên mấy quân nhân sẽ dừng lại giúp đỡ, nhưng trên xe này có Diệp Mộ, ngoài Diệp Mộ ra còn có ba người đàn ông khác đến bảo vệ cô, nên tất nhiên không thể để người lạ lên xe được.
Vì vậy, Chương Đức Quân thò đầu ra khỏi cửa sổ xe và vẫy tay nói lớn:
“Bác ơi, đầy rồi, không chở được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây