Đột nhiên, Tống Yến Châu lên tiếng: “Lão Khổng, anh nói xem tại sao ánh nắng mặt trời sáng chói như vậy, nhưng thế giới này lại luôn hỗn độn như thế?”
Khổng Bình Chương là phó đội trưởng trong đội của Tần Thanh Phong và Tống Yến Châu, những năng lực khác thì không dám bàn tới, nhưng anh ấy vẫn rất thành công trong việc làm công tác tư tưởng cho một số người lính không trụ được trong quá trình huấn luyện, hoặc bị Tống Yến Châu mắng đến mức nghi ngờ bản thân.
Vì vậy, anh ấy vỗ vai Tống Yến Châu và nói:
“Không phải vẫn còn có ánh nắng sao, rồi sẽ có lúc trời quang mây tạnh thôi.”
“Chúng ta không thể xé nát sự hỗn độn này...”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây