Hà Kiếm Kỳ nói xong thì vội vàng bổ sung thêm lời của mình, sau đó kể lại chuyện của Diệp Mộ hôm qua, cuối cùng lại nói: “Chuyện này tôi chỉ nói cho các ông biết, viện nghiên cứu không yên tâm để họ mang người đi, trong thời gian này Diệp Mộ sẽ ở viện nghiên cứu, nếu không có bằng chứng xác thực, đừng hòng đến bắt cô ấy đi.”
“Ông phải biết rằng, máy bay chiến đấu bên đó còn cần cô ấy, tư lệnh Tạ, tôi biết ông cũng khó xử, tôi sẽ không nói nhiều với ông, ông đừng nhúng tay vào chuyện của viện nghiên cứu là được.”
Vẻ mặt Tư lệnh Tạ nghiêm túc và trang trọng nói: “Đương nhiên tôi không phải là người sẽ nhúng tay vào viện nghiên cứu, huống hồ chuyện ông nói cũng không phải là chuyện nhỏ, ban đầu tôi còn thấy không có gì to tát, điều tra rõ ràng là được, bây giờ xem ra vẫn nên để Diệp Mộ ở viện nghiên cứu thì tốt hơn.”
Sự an toàn còn không được đảm bảo, sao có thể yên tâm để người ta mang Diệp Mộ đi?
Hà Kiếm Kỳ nghe ông ấy nói vậy thì yên tâm được một nửa, Hà Kiếm Kỳ và tư lệnh Tạ cũng coi như là bạn cũ tri kỷ, nếu chuyện này không đạt được sự thống nhất thì sẽ có chuyện xảy ra.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây