Có người quân tử, cứng rắn như thép, mềm mại như lụa, vừa mạnh mẽ vừa ma mị.
Diệp Mộ trầm ngâm hồi lâu, không khỏi thốt lên: “Anh thật lợi hại.”
Cô kính nể đức tính tốt đẹp của anh, cũng cảm thấy vinh dự khi anh sẵn sàng mở lòng với cô như vậy.
Tống Yến Châu được cô khen ngợi, bất giác mỉm cười:
“Anh không nghĩ mình lợi hại bằng em. Em thông minh hơn người, có trí nhớ siêu phàm, còn vào viện nghiên cứu nữa. Sau này em chắc chắn sẽ trở thành một tài năng xuất chúng của đất nước. Một thiên tài như em mấy trăm năm mới có một, vô song trên thế giới. Còn sức mạnh của anh, thực ra hơi nhỏ bé.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây