“Có lần thầy còn chỉ vào mũi em nói em vô trách nhiệm, may mà em đi theo thầy làm mấy ngày, mới khiến thầy nguôi giận. Thầy mới là người thực sự dốc hết tâm huyết cho dự án này, thầy thích nó lắm. Hiện tại em chỉ là cố vấn nghiệp dư cho các tiền bối và thầy ở viện nghiên cứu thôi.”
“Cho nên em đương nhiên là có thể rảnh rỗi. Hơn nữa viện trưởng còn nói anh bị thương, em là vợ anh, em cũng có thể dành nhiều thời gian hơn cho anh, cho em nghỉ hai ba ngày.”
Giọng điệu tán gẫu của cô khiến người ta cảm thấy thoải mái, như thể cũng đang cảm thấy nhàn nhã cùng cô. Khi nói chuyện, khóe miệng Diệp Mộ nở nụ cười nhẹ.
Có thể thấy được cô rất yêu quý các tiền bối ở viện nghiên cứu, trong lời nói vừa có sự tôn trọng vừa có sự trêu chọc, trong đầu Tống Yến Châu hiện lên khung cảnh bận rộn của viện nghiên cứu và sự nhàn nhã của cô lúc này.
Không ngờ Diệp Mộ lại chọn cách này để điều chỉnh tâm trạng cho anh, khiến không khí giữa hai người cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây