Ở bên cô một thời gian như vậy, không ngờ lại khá quan tâm đến cô, nghĩ đến việc cô sắp rời đi, Tống Yến Châu cảm thấy có chút không quen, còn hơi khó chịu.
Nhưng cũng đã chấp nhận, vốn dĩ đây là chuyện đã biết ngay từ đầu.
Anh sẽ không cản trở bước chân của cô, Diệp Mộ nói điều này, Tống Yến Châu đoán cô có dự định khác.
Quả nhiên là Diệp Mộ nói: “Hôm qua anh hỏi em có thể lay chuyển được không.”
Ánh mắt của cô đột nhiên trở nên kiên định hơn một chút: “Sau khi máy bay chiến đấu hoàn thành, em sẽ tạm thời gác lại việc nghiên cứu máy móc ở viện nghiên cứu này, đến lúc đó cũng nên về thành phố Tứ Cửu.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây