“Con nói đúng.” Dương Doanh giơ tay lau nước mắt, nói với Diệp Sơn Hà, “Ông đọc cho tôi nghe đi, để tôi nghe xem lần này Mộ Mộ đã nói những gì.”
Diệp Sơn Hà cầm bức thư đọc lên, Dương Doanh nghe từng câu từng chữ, trên mặt nở nụ cười, trông ấm áp rất hiền từ.
Sau khi bản thân Diệp Vãn Sinh uống thuốc xong, anh ta cầm phần thuốc của Diệp Quân Quy đi ra ngoài, chân Diệp Quân Quy còn phải nằm viện thêm vài ngày nữa mới có thể về nhà dưỡng thương.
Vì Diệp Mộ đã gửi tiền về, nên họ đã đưa tiền cho bệnh viện, nhờ y tá thường ngày giúp Diệp Quân Quy mang cơm, người nhà cũng không cần phải đến chăm sóc Diệp Quân Quy hàng ngày, có thể bận rộn việc đồng áng.
Mặc dù thân phận hoàn cảnh của họ vẫn không có nhiều thay đổi, nhưng Diệp Vãn Sinh có thể cảm nhận được bây giờ mọi tình hình đều đang tốt lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây