Nhìn ông Hứa vui mừng như vậy, Diệp Mộ cũng bị lây nhiễm niềm vui, khóe môi cũng cong lên.
Nếu như chính cô làm vật liệu này, thì đó là kết quả tất yếu, cô sẽ không quá vui mừng, bởi vì mọi thứ đều là điều bắt buộc.
“Thầy ơi, chúc mừng thầy, thành công rồi.”
Cô không phấn khích, sắc mặt hớn hở như ông Hứa, mà nói câu này khá bình tĩnh và điềm đạm.
Giọng điệu nghe thậm chí có vẻ hơi an ủi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây