Sau đó ông nhìn Tống Yến Châu, cười nói: “Tôi nói sao cậu nhóc này sáng sớm đã đến tìm tôi, hóa ra là vì muốn đòi công lý cho vợ mình?”
Tống Yến Châu giọng lạnh lùng, nghiêm túc nói: “Tư lệnh, tôi chỉ làm theo nhiệm vụ!”
Tư lệnh Tạ cười lắc đầu, xua tay: “Được rồi, anh đi kêu người xử lý chuyện này đi. Cút nhanh cút nhanh, sáng sớm nhìn thấy cậu nhóc này, nói chuyện còn giăng bẫy cho tôi, thằng nhóc thối ranh tinh quái rồi đó...”
Tống Yến Châu đạt được kết quả như ý, quay người rời khỏi văn phòng.
Không lâu sau, một số quân nhân đến đoàn văn công, đưa Ngô Nguyệt Anh đang giả vờ bình tĩnh đi, mọi người trong đoàn văn công càng thêm hoảng sợ, thầm đoán Ngô Nguyệt Anh đã phạm tội gì.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây