“Mùi thuốc này còn có thể tỉnh táo sao.”
Tần Họa cũng phụ họa nói: “Cháu cũng thấy thơm, không giống với thuốc của ba cháu ở bệnh viện trước đây, mùi trên người chị Diệp thơm lắm.”
Tần Sơ nắm lấy vạt áo của Tần Họa, đi theo sau Tần Họa, nghe Tần Họa khen người khác, mới phụ họa theo: “Thơm.”
Nhìn thấy cậu bé căn bản không thể rời xa chị mình. Dù sao mới bốn tuổi, rất dựa dẫm vào chị mình.
Diệp Mộ đi thay một bộ quần áo ra, đặc biệt thu dọn quần áo đã khô trên ban công, không có nhiều mùi thuốc, sau đó mặc vào dìu Tiền Hoan Hoan lên lầu.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây