Diệp Mộ chỉ lướt nhìn một cách tùy ý, thì nhìn thấy một bóng người quen thuộc.
Là cô bé bán hoa cho cô trước đây, cô bé gầy đi nhiều, nếu là người khác, có lẽ sẽ không nhận ra đây là cùng một người.
Nhưng Diệp Mộ nhận người vốn không dựa vào ngoại hình, nên rất dễ dàng nhận ra.
Cô bé đó dường như cũng nhận ra Diệp Mộ, khi nhìn cô, cô bé bước về phía Diệp Mộ hai bước, nhưng ngay khi cô bé sắp thoát khỏi bóng tối của con hẻm, bước vào ánh nắng mặt trời, cô bé lại lùi lại, thu chân vừa bước ra.
Bàn chân đó bẩn thỉu vì không đi giày và không rửa chân, gầy trơ xương.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây