Diệp Mộ tránh tay anh, bị anh nhắc nhở như vậy cảm thấy hơi ngượng ngùng, như một đứa trẻ chẳng hiểu gì.
Cảm giác bối rối này, cô chỉ mới có trong mấy tháng đầu theo học thầy.
Tống Yến Châu lấy phiếu tiền đưa cho Diệp Mộ, lại lo lắng cô một mình ở bên ngoài, không khỏi dặn dò: “Mặc dù không xa, nhưng một mình ra ngoài phải cẩn thận, trên đường vẫn có xe cộ, em phải cẩn thận nhìn đường, cũng đừng va phải người khác.”
“Mua xong thì nhanh chóng quay lại...”
Tống Yến Châu dặn dò Diệp Mộ rất lâu, khiến ông Hứa trong bếp nghe mà phát ngán. Đây có phải là Tống Yến Châu lúc trước luôn lạnh lùng trước mặt ông ấy, nửa ngày không thốt ra một lời nào không?
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây