Chỉ không biết Diệp Mộ có muốn liên lạc không, Tống Yến Châu suy nghĩ một chút, kéo Diệp Mộ đến một con hẻm nhỏ bên cạnh, xác định xung quanh không có ai mới lên tiếng: “Diệp Mộ, em biết tình hình trước đây của em rất nguy hiểm không?”
“Là Diệp Thiên Quân, tức là nhà anh họ em giúp đỡ, tiện thể nhờ thêm nhà anh, nên mới cho em ra ngoài thuận lợi.”
“Bây giờ em cũng đã nói chuyện nhiều hơn rồi, có muốn gọi điện thoại cho thành phố Cửu Thành không? Hoặc gọi cho Diệp Thiên Quân? Anh ấy rất quan tâm đến tình hình của em. Trước đây còn đặc biệt gọi điện thoại đến đây hỏi tình hình của em.”
“Lúc đầu để anh cưới em, ông cụ Diệp cũng bỏ ra không ít tâm tư.”
Anh chỉ muốn thể hiện sự quan tâm của ông nội Diệp Mộ đối với cô, nhưng sau khi nói ra câu này, anh lại không muốn Diệp Mộ nghĩ nhiều, cho rằng anh không muốn, không nhịn được mà nói thêm một câu,
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây