Có lẽ trẻ con trời sinh có chút sợ người lớn, Tôn Phú Thịnh bị cô nhìn một lúc như vậy, lập tức có chút chột dạ, quay đầu nhìn bài tập của mình, đối mặt với bài toán khó mà gãi đầu gãi tai.
Tôn Phú Vinh nhỏ tuổi hơn chớp mắt nhìn Diệp Mộ, nhỏ giọng hỏi: “Chị ơi chị biết làm bài tập không ạ? Em không làm được bài này.”
Diệp Mộ nhìn một cái, nói thật, đề toán của thời đại này cô cũng không làm được.
Có lẽ không thể nói là không làm được, mà nên nói cô không thể đảm bảo rằng đáp án mình đưa ra là đúng.
Thời đại khác nhau, đề toán đương nhiên cũng khác nhau rất nhiều, nếu là nội dung văn hóa của triều đại đế quốc thì cô sẽ làm được, chỉ là thơ từ ca phú văn ngôn, Diệp Mộ không nghiên cứu quy luật trong đó, nhưng đối với cô ấy thì việc học thuộc lòng lại rất dễ dàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây