Anh giống như người quản gia robot trước đây của cô, đáng tin cậy, vì vậy cô vừa mệt mỏi vừa buồn ngủ dựa vào vai anh, nhắm mắt lại còn muốn ngủ tiếp.
Tống Yến Châu kéo cô xuống khỏi giường: “Đứng cho đàng hoàng.”
Diệp Mộ bĩu môi: “Đứng không vững.”
Tống Yến Châu vừa tức vừa buồn cười, kéo cánh tay cô đưa cô đi rửa mặt.
Nhìn cô đánh răng từng chút một, Tống Yến Châu thực sự lo lắng rằng anh không để mắt đến cô một giây, thì giây tiếp theo cô sẽ ngã xuống đất.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây